I. Kant sáng lập nền triết học
MỤC LỤC
– 1. Cantơ – người khởi xướng phép biện chứng tiên nghiệm và nền triết học cổ điển Đức.
I
– Phép biện chứng tiên nghiệm trong triết học Cantơ.
Siêu hình học Cantơ – một học thuyết về các mối quan hệ.
– Học thuyết về “antinômia” và “lôgic tiên nghiệm” của Cantơ.
– Quan niệm của Cantơ về bản chất của nhận thức.
N – Quan niệm của 1. Cantơ về tính tích cực của chủ thể nhận thức.
– Về học thuyết phạm trù trong triết học Cantơ,
– Cái tiên nghiệm trong triết học Canto.
Quan niệm về “vật tự nó” của Canto và sự đánh giá của một số nhà triết học tiêu biểu về quan niệm đó.
Vấn để con người và tương lai của loài người trong triết học I. Canto.
– Vấn đề tự do và tất yếu trong triết học Cantơ.
– Tư tưởng đạo đức trong những tác phẩm thời kỳ đầu của I. Cantơ. Mỗi quan hệ đạo đức – thẩm mỹ.
Vấn đề đạo đức và niềm tin tôn giáo trong “triết học phê phán” của I. Canto.
– Quan niệm của I. Canto về nhà nước pháp quyển.
– Vị trí của mỹ học Cantơ trong lịch sử mỹ học trước Mác.
– Về lý thuyết sáng tạo nghệ thuật của I.Canto.
– 1. Cantơ và vấn đề tính quy định của nhân tố chủ quan trong lĩnh vực thẩm mỹ.
– Cái đẹp với tư cách là đó thức thời gian trong hệ thống triết học 1. Canto.
– Vấn đề văn hóa trong hệ thống triết học của 1.Cantơ.
– Triết học giáo dục của I.Canto.
IT
– Về việc tiếp nhận triết học Canto.
– Triết học Cantơ và triết học phương Tây hiện đại.
– Học thuyết Cantơ trong sự kiến giải của Haidogo.
– Triết học Cantơ và chủ nghĩa hiện sinh của Giaxpe.
– Cách tiếp cận tiên nghiệm với việc phân tích ý thức ở Cantơ và Huxec.
– Về bản chất nhân đạo của triết học I.Canto.
Tính độc đáo của triết học 1. Cantơ.
– Vai trò của triết học Cantơ đối với sự phát triển của triết học.
Tản mạn về Canto.