Bản vẽ thành Điện Hải
Thành Điện Hải là một di tích lịch sử tọa lạc tại phường Thạch Thang, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng, Việt Nam. Đây là đồn lũy quan trọng góp phần đánh bại cuộc tấn công của thực dân Pháp vào Đà Nẵng những năm 1858–1860.
Lịch sử
Thành Điện Hải trước là đồn Điện Hải, được xây dựng năm 1813 (năm Gia Long thứ 12) gần cửa biển Đà Nẵng. Đến năm 1823 (năm Minh Mạng thứ 4), đồn được dời vào bên trong đất liền, trên một gò đất cao và được xây dựng bằng gạch. Năm 1835 (Minh Mạng thứ 15), đồn đổi tên là thành Điện Hải.
Năm 1847 (năm Thiệu Trị thứ 7), thành Điện Hải được mở rộng, có hình vuông chu vi 556 m, thành cao hơn 5 m, xung quanh là hào sâu 3 m. Thành có 2 cửa, một cửa mở về phía nam (cửa chính), một cửa mở về phía đông. Trong thành có hành cung, có kỳ đài, các cơ sở chứa lương thực, đạn dược, thuốc súng và được trang bị 30 ụ súng đại bác cỡ lớn. Thành có kiến trúc kiểu Vauban.
Ngày 16 tháng 11 năm 1988, thành Điện Hải đã được Bộ Văn hóa – Thông tin xếp hạng là di tích lịch sử quốc gia. Ngày 25 tháng 12 năm 2017, Thủ tướng Chính phủ ký Quyết định số 2082/QĐ-TTg công nhận Thành Điện Hải là di tích quốc gia đặc biệt.